1
00:00:02,000 --> 00:00:04,000
CHÚ NHÍM ĐI SƯƠNG
- Biên dịch : Duy Kiền -
1
00:00:22,500 --> 00:00:27,500
Tối nào Nhím cũng sang nhà Gấu
để hai đứa cùng đếm sao.
1
00:00:29,000 --> 00:00:31,000
Chúng hay ngồi trên đống củi,
1
00:00:31,500 --> 00:00:34,500
thưởng trà và ngắm bầu trời.
1
00:00:35,500 --> 00:00:39,500
Bầu trời treo lơ lửng trên mái,
khuất sau ống khói.
1
00:00:40,000 --> 00:00:43,000
Bên phải ống khói là sao của Gấu,
1
00:00:43,500 --> 00:00:45,500
còn bên trái của Nhím.
1
00:01:25,000 --> 00:01:28,000
Rồi mình bảo : Tớ mang
mứt mâm xôi cho cậu này.
1
00:01:28,500 --> 00:01:32,500
Cậu ấy nói : Ấm nguội rồi đấy.
1
00:01:33,000 --> 00:01:40,000
Bọn mình gióm thêm củi...
gì ấy nhỉ, à cây bách nhé !
1
00:01:41,000 --> 00:01:44,000
Rồi mình bảo...
1
00:01:53,000 --> 00:01:55,000
Nhím tự nhủ : Giả như...
1
00:01:55,500 --> 00:01:58,500
... ngựa mà nằm ngủ,
1
00:01:59,500 --> 00:02:02,500
chả nhẽ sặc sương ư ?
1
00:02:03,500 --> 00:02:05,500
Thế là nó len dần xuống dốc,
1
00:02:06,000 --> 00:02:11,000
lao thẳng vào sương mù
xem bên trong thế nào.
1
00:02:16,000 --> 00:02:19,000
Còn chả thấy chân mình nữa.
1
00:02:22,500 --> 00:02:23,500
Ngựa ơi !
1
00:02:25,000 --> 00:02:27,000
Nhưng ngựa nín thinh.
1
00:03:55,000 --> 00:03:56,000
Khùng !
1
00:05:05,000 --> 00:05:07,000
Nhím ơi !
1
00:06:37,500 --> 00:06:38,500
Nhím ơi !
1
00:07:12,000 --> 00:07:14,000
Nhím ơi !
1
00:07:26,500 --> 00:07:27,500
Chú rớt xuống sông rồi.
1
00:07:28,500 --> 00:07:34,500
Nhím lại nhủ : Thôi để
dòng sông đưa mình đi.
1
00:07:35,000 --> 00:07:38,000
Đoạn, chú hít một hơi sâu
rồi trôi dần theo con nước.
1
00:07:45,000 --> 00:07:47,000
Nhím ơi !
1
00:07:51,500 --> 00:07:55,500
Mình mẩy sũng rồi,
đến chết đuối thôi.
1
00:07:56,500 --> 00:07:59,500
Bỗng, cái gì đụng chân chú.
1
00:08:01,000 --> 00:08:04,000
Có tiếng ai the thé : Xin lỗi nhé !
1
00:08:04,500 --> 00:08:07,500
Ai vậy, sao lại ra đây ?
1
00:08:08,000 --> 00:08:11,000
Tôi là Nhím ấy mà,
tôi ngã xuống sông.
1
00:08:12,000 --> 00:08:14,000
Thế leo lưng tôi này,
1
00:08:15,000 --> 00:08:17,000
để tôi đưa lên bờ.
1
00:08:29,000 --> 00:08:30,000
Xin đa tạ !
1
00:08:32,500 --> 00:08:35,500
Giọng ấy lại vang : Sá chi đâu ?
1
00:08:52,500 --> 00:08:55,500
Nhím ơi, nãy cậu ở đâu ?
1
00:08:56,500 --> 00:08:59,500
Tớ gào khản cổ
mà cậu chả lên tiếng.
1
00:09:00,500 --> 00:09:02,500
Tớ bưng sẵn ấm ra hiên rồi.
1
00:09:03,000 --> 00:09:06,000
Còn đặt thêm hai ghế bấc chứ.
1
00:09:06,500 --> 00:09:08,500
Để ngồi đếm sao cho thoải mái.
1
00:09:09,000 --> 00:09:12,000
Tớ bèn nhủ : Cậu ấy sắp sang rồi,
ngồi tha hồ dùng trà với mứt mâm xôi.
1
00:09:12,500 --> 00:09:14,500
Thế cái bọc là mứt chứ gì ?
1
00:09:15,500 --> 00:09:19,500
Rồi tớ bắc ấm ra
và gióm thêm củi... gì ấy nhỉ ?
1
00:09:20,000 --> 00:09:21,000
Cây bách.
1
00:09:21,500 --> 00:09:23,500
Ừ phải, cái mùi dễ chịu vô cùng.
1
00:09:24,500 --> 00:09:29,500
Mà nhỡ cậu không sang
thì tớ đếm sao với ai đây ?
1
00:09:31,000 --> 00:09:33,000
Gấu mặc sức huyên thiên,
1
00:09:33,500 --> 00:09:35,500
còn Nhím nhủ thầm rằng :
1
00:09:36,500 --> 00:09:39,500
Được ngồi bên nhau là quý rồi.
1
00:09:43,500 --> 00:09:46,500
Rồi chú liên tưởng đến con ngựa :
1
00:09:47,500 --> 00:09:49,500
Nó đứng trong sương...
1
00:09:50,000 --> 00:09:51,000
... làm gì nhỉ ?
1
00:09:52,500 --> 00:09:53,996
HẾT
© Vergilarchivum 2019